Khi con lớn bằng tuổi đời của mẹ
Con đừng buồn nức nở từng đêm
Đừng làm thơ rao bán nỗi niềm riêng
Đừng yêu kẻ nơi tận miền chiến lũy
Và tuyệt đối đừng bao giờ yêu thy sĩ
Kiếp thi nhân nhiều bạc bẽo con ơi
Mẹ làm thơ mẹ hiểu tất cả rồi
Những nhọc nhằn mà tuổi xuân trao tặng
Thuở chớm yêu mẹ nhận toàn cay đắng
Dang dở rồi lại chua xót nhiều hơn
Cô bé ơi nghe lời mẹ đừng hờn
Đừng trách móc mẹ hiền nghiêm khắc quá
Con có biết đâu đời đầy dẫy ngang tráí
Những lọc lừa đang đợi bước chân con
Là chim non con của mẹ hiểu gì
Khi ngước nhìn trời xanh và biển rộng
Dù chim non có đủ đầy lông cánh
cũng sao bằng tình mẹ nâng niu
Mẹ yêu con mẹ ấp ủ nuông chiều
Ôm con gái trong vòng tay của mẹ
Chuyện ngày xưa mẹ yêu người lính trẻ
Sương gió dầy bao phủ áo chinh nhân
Tình của mẹ cho kg do dự
Thư mẹ viết một tuần năm bảy lá
Mẹ chìm trong khúc hát mẹ ru
Họ chiến trường lòng mẹ hoang vu
Họ đô thị vòng tay ôm gối mộng
Chiều tan trường mẹ về hai chiếc bóng
Những con đường trải ngập lá me bay
Đau đớn quá những chiều xưa thân ái
Tự dang dở mẹ kg còn vụng dại
Mẹ vui bước trên mảnh của tình yêu
Mẹ miểm cười khi thiên hạ cô liêu
Mẹ kiêu hãnh khi nhìn người ta khổ
Mẹ hiểu rõ tâm tình con gái nhỏ
Nên thơ này mẹ gửi riêng con
Nếu hai mươi năm sau dòng mực vẫn còn
Con sẽ đọc những lời khuyên của mẹ
Con đừng buồn nức nở từng đêm
Đừng làm thơ rao bán nỗi niềm riêng
Đừng yêu kẻ nơi tận miền chiến lũy
Và tuyệt đối đừng bao giờ yêu thy sĩ
Kiếp thi nhân nhiều bạc bẽo con ơi
Mẹ làm thơ mẹ hiểu tất cả rồi
Những nhọc nhằn mà tuổi xuân trao tặng
Thuở chớm yêu mẹ nhận toàn cay đắng
Dang dở rồi lại chua xót nhiều hơn
Cô bé ơi nghe lời mẹ đừng hờn
Đừng trách móc mẹ hiền nghiêm khắc quá
Con có biết đâu đời đầy dẫy ngang tráí
Những lọc lừa đang đợi bước chân con
Là chim non con của mẹ hiểu gì
Khi ngước nhìn trời xanh và biển rộng
Dù chim non có đủ đầy lông cánh
cũng sao bằng tình mẹ nâng niu
Mẹ yêu con mẹ ấp ủ nuông chiều
Ôm con gái trong vòng tay của mẹ
Chuyện ngày xưa mẹ yêu người lính trẻ
Sương gió dầy bao phủ áo chinh nhân
Tình của mẹ cho kg do dự
Thư mẹ viết một tuần năm bảy lá
Mẹ chìm trong khúc hát mẹ ru
Họ chiến trường lòng mẹ hoang vu
Họ đô thị vòng tay ôm gối mộng
Chiều tan trường mẹ về hai chiếc bóng
Những con đường trải ngập lá me bay
Đau đớn quá những chiều xưa thân ái
Tự dang dở mẹ kg còn vụng dại
Mẹ vui bước trên mảnh của tình yêu
Mẹ miểm cười khi thiên hạ cô liêu
Mẹ kiêu hãnh khi nhìn người ta khổ
Mẹ hiểu rõ tâm tình con gái nhỏ
Nên thơ này mẹ gửi riêng con
Nếu hai mươi năm sau dòng mực vẫn còn
Con sẽ đọc những lời khuyên của mẹ
—————-Nhớ mẹ quá ————–
0 comments:
Post a Comment